







![]() |
![]() |
|
#1
|
|||
|
|||
|
Trong bộ luật dân sự (2005): Chương 12: Gồm 18 điều (182-199) quy định nội dung quyền sở hữu. * Mục 1: Gồm 10 điều (182-191) quy định quyền chiếm hữu. * Mục 2: Gồm 3 điều (192-194) quy định quyền sử dụng. * Mục 3: Gồm 5 điều (195-199) quy định quyền định đoạt. => quyền sở hữa: bao gồm : quyền chiếm hữu, quyền sử dụng và quyền định đoạt. Vậy cho mình hỏi quyền sở hữa trí tuệ có chiếm hữa được hay k? |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#2
|
|||
|
|||
|
\mình có vài điều chia sẻ với bạn Thứ nhất , về quy định ở bộ luật dân sự, pháp luật thế giới họ không cho rằng chiếm hữu là một nội dung của quyền sở hữu. ,mà họ chỉ coi đó là một thực tế, một tình trạng nắm giữ vật. Thứ 2 tài sản trí tuệ nó không phải hiện hữu có thể cầm nắm ngay đựoc mà rất khó có thể xác định rằng ai đang thực tế chiếm hũu loại tài sản này, đặc biệt khi công nghệ khoa học phát triển như vũ bảo hiện nay thì điều đó càng không thể Chính vì thế mà người ta không đặt ra việc chiếm hữu đối với tài sản trí tuệ. |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#3
|
|||
|
|||
|
Quyền sở hữu trí tuệ là tài sản (quyền tài sản) mà đã là tài sản thì đương nhiên chủ sở hữu nó có quyền chiếm hữu, sử dụng và định đoạt nó.
|
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#4
|
|||
|
|||
|
thế t hỏi cậu cậu định chiếm hữu, nắm giữ và quản lí nó kiểu gì khi mà công nghệ thông tin phát triển nhanh như hiện nay.cậu chỉ có thể chiếm hữu nó khi cậu giữ nó trong đầu cậu thôi, mà cái này thì ai biết đâu mà bảo hộ cho cậu. t lấy một ví dụ như thế này. cậu có một bài thơ rất hay, cậu post lên blog của mình. và chỉ cần 1h sau có thể tìm thấy bài thơ của cậu ở rất nhìu blog và các web khác. thế bây giờ vấn đề đặt ra là ai đang là người chiếm hữu bài thơ đó. và cậu làm được gì để chiếm hữu nó vấn đề này xuất phát từ đặc điểm đặc trưng của tài sản trí tuệ người ta ko đặt ra quyền chiếm hữu đối với tài sản trí tuệ , vì đây là một loại taỉan đặc biệt. như t đã nói rùi là thế giới họ không cho rằng chiếm hữu là một nội dung của quyền sở hữu kể cả trong dân sự. mà đó chỉ là một tình trạng giữ vật mà thôi. công ước Becno và một số ĐƯQT về sở hữu trí tuệ cũng không có quy định về vấn đề này . luật sở hữu trí tuệ cũng không đưa vấn đề chiếm hữu với loại tài sản trí tuệ này. |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#5
|
|||
|
|||
|
đúng là pháp luật mình nhìu khi học hỏi chonj lọc quá thành ra hơi chồng chéo. sắp tới chắc sẽ phải có nhìu sửa đổi ch phù hợp vơi đất nước trong giai đoạn mới
|
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#6
|
|||
|
|||
|
Bộ luật dân sự quy định tại điều 182: Quyền chiếm hữu là quyền nắm giữ, quản lý tài sản. Luật sở hữu trí tuệ quy định: Quyền sở hữu trí tuệ là quyền của tổ chức, cá nhân đối với tài sản trí tuệ, bao gồm quyền tác giả và quyền liên quan đến quyền tác giả, quyền sở hữu công nghiệp và quyền đối với giống cây trồng. Đối với quyền tác giả luật ghi nhận: Chủ sở hữu quyền tác giả là tổ chức, cá nhân nắm giữ một, một số hoặc toàn bộ các quyền tài sản quy định tại Điều 20 của Luật này. Như vậy là quyền tác giả hoàn toàn có thể chiếm hữu. Đối với quyền liên quan, thì trừ một số trường hợp đặc biết, luật ghi nhận sự độc quyền thực hiện hoặc cho phép người khác thực hiện tức là luật cũng cho cho phép chủ sở hữu quyền liên quan chiếm hữu quyền tài sản này. |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#7
|
|||
|
|||
|
Bây giờ trước hết nói về quyền sở hữu với vấn đề quy định về chíếm hữu:
trong luật pháp của nhìu nước trên thế giới , quyền sở hữu được hiểu là quyền hưởng dụng và định đoạt tài săn một cách tuyệt đối , miễn là không trái luật , trong đó quyền hưởng dụng bao gồm quyền sửu dụng tài sản và quyền được hưởng hoa lợi , lợi tức từ tài sản. pháp luạt việt nam có qun điểm khác về sở hữu, bộ luật dân sô năm 2005 quy định quyền sở hữu gồm ba quyền năng : chiếm hữu, sử dụng , và định đoạt . và sử dụng cũng được xem gồm quyền sử dụng và quyền hưởng hoa lợi, lợi tức từ tài sản. Như vậy luật dân sự VN khác biệt ở chỗ coi quyền chiếm hữu là một quyền năng của chủ sở hữu, trong khi pháp luật các nước thì cho rằng chiếm hữu không được xem như một thuộc tính của chủ sở hữu mà chỉ nhìn nhận nó là một tình trạng thực tê . nói tói quyền sở hữu là nói tới góc độ pháp luật : ai có quyền sở hữu thực sự với một tài sản . còn chiếm hữu ở góc độ thực tế : ai đang nắm giữ vật và hưởng dụng như là với tư cách của chủ sở hữu , mặc dù người này ko phải là chủ sở hữu. - Chiếm hữu theo luật dân sự VM đựoc nhìn nhận là một quyền năng của chủ sở hữu. và được mô tả là : quyền nắm giũ quản lí tài sản . Nắm giũ là việc mà ngừoi chiếm hữu giữ vật trong phạm vi kiểm soát của mình . Quản lí tài sản được hiểu là việc ngừoi chiếm hữu kiểm soát sự tồn tại của tài sản và viẹc sử dụng tài sản . nắm giữ , quản lí tài sản có thể bao hàm cả việc thực hiện quyền sử dụng là dùng và khai thác or không sử dụng như cất giũ. như vậy quyền chiếm hữu theo luạt dân sự có đặc điểm sau : + viẹc chíếm hữu theo luật việt nam , phải được chủ thể thực hiện trực tiếp chứ không có việc chiếm hữu thông qua ngưoig khác. trong trừong hợp mà chủ sở hữu chuyển giao tìa sản cho người khác thì cũng là chuyển giao luôn quyền chiếm hữu + xuất phát từ việc người quản lí tài sản của người khác cũng là người chiếm hữu tài sản. như vậy quyền chiếm hữu quy định trong luật dân sự chỉ là chiếm hữu về mặt khách quan : nắm giũ và quản lí vật. trong khi đó thì pháp luật và học thuyết các nước, một tình trạng đẻ được coi là chiếm hữu thì phái đủ 2 yếu tố khách quan là việc thực hiện các quyền năng của chủ sở hữu và yếu tố chủ quan là người chiếm hữu sử xự theo cung cách của mình là chủ sở hữu của tài sản. - “Đối với quyền tác giả luật ghi nhận: Chủ sở hữu quyền tác giả là tổ chức, cá nhân nắm giữ một, một số hoặc toàn bộ các quyền tài sản quy định tại Điều 20 của Luật này. Như vậy là quyền tác giả hoàn toàn có thể chiếm hữu.” Các quyền tài sản quy định tại điều 20 là những quyền gì ? đó là các quỳen như làm tác phẩm phái sing, sao chép. biểu diễn. phân phối...là các quyền vè tài sản . đây là các quyền phái sinh từ quyền tác giả . “ nắm giữ “ ở đây theo tớ được được hiểu là có quyền. họ có quyền đối với các tài sản này. quyền được sử dụng đúng theo ý họ khi mà họ là chủ sở hữu của quyền tài sản đó. như vậy có phải nắm giữ ở đây đã theo ý hiểu như của pháp luật một sô nước , quyền nắm giũ này đi kèm với quyền đựoc sử dụng của người đó. đấy chính là cái mà luật DS không đồng nhất với luật SHTT. khi luật dân sự tách cái quyền đó ra , còn luật SHTT thì để nó vào theo cách hiểu chiếm hữu bao gồm cả nghĩa chủ quan và khách quan. hiểu theo quan niệm như các nước khác trên thế giới. - Quyền chiếm hữu sẽ không còn ý nghĩa gì khi nó tách ra khỏi quyền sử dụng. nó khác với luật dân sự , luật dân sự thì hoàn toàn có thể tách nó ra và được bảo vệ. ví dụ cậu trông hộ t một mảnh đất. thì điều đó có nghĩa là t đã chuyển quyền chiếm hữu mảnh dất đó cho câu, . cậu có thể lập hàng rào thép gai để bảo vệ mảnh đát cho t. và không ai giám bảo câu rằng, ko phải đất của ông ông ko được làm việc đó cả. Nhưng đối vói một bản nhạc thì sao . thử hỏi bản sonata ánh trăng của Bettoven có bao nhiu người đang nắm trong tay mình bản nhạc y hết bản mà giả sử bettoven mang đi đăng kí bảo hộ. vậy cái việc chiếm hữu của họ ở đây chả có ý nghĩa gì. t cũng có một bản đấy nhưng cậu chẳng việc gì cậu phải xin t để cậu biểu diễn cả, vì t không có cái quyền sư dụng và định đoạt nó, t chỉ là một trong t tỷ người đang chiếm hữu thực tế nó thôi. - Như nói chuyện với cậu thì theo t hiểu ý cậu là tác giá chiếm hữu là cái nội dung hay gọi là cái hồn của tác phẩm đi., cái mà vô cùng trừu tượng và chẳng có hình khối gì ấy. cái đó thì chỉ có cậu là chiếm hữu thôi, nhưng nó đâu có ý nghĩa gì khi mà nó vấn còn đang ngủ trong đầu câu, bảo hộ cái đấy thì bảo hộ bao giờ cho hết, ngày nào mà t chẳng có một hoài bảo , một định hình về một cái gì đó trong tương lai , có khi là cả một tiểu thuyết hay lắm ý chú. nhưng mà cái này thì ai người ta bảo hộ cho tớ. để cái cuốn tiểu thuyết với những tình tiết vô cùng li kì kia đang trong đầu t được ngta bảo hộ cho thì t phải thể hiện nó ra dứoi một hình thức. và người ta bảo hộ cho tớ bằng cách công nhận t là tác giả, là người chủ sỏ hữu của tác phẩm này, bất kì ai muốn in cái quyển này của t hay làm cái gì liên quan đến tác phẩm của t thì phải xin phép tớ ( ko tính ngoại lệ và hết hạn nhé ). kể cả ngoại lệ hay hết hạn thì t vẫn được bảo hộ vè nhân thân, đó là họ phải nói tên t khi ho sử dụng tác phẩm của t. Đối với quyền liên quan, thì trừ một số trường hợp đặc biết, luật ghi nhận sự độc quyền thực hiện hoặc cho phép người khác thực hiện tức là luật cũng cho cho phép chủ sở hữu quyền liên quan chiếm hữu quyền tài sản này. Chủ sở hữu quyền liên quan là ai ? đó là ca sỹ , là nhà đầu tư, là tổ chức phát sóng, là nhà SX bản gi âm , gi hình. quyền của những chủ thể này là quyền liên quan. quyền phái sinh từ quyền tác giả. cái quyền này nó cũng đi kèm luôn với quyền sử dụng của chủ thể. ví dụ ca sỹ A là mua độc quyền bài hát X của nhạc sỹ Y . thì theo luật chỉ ca sỹ A mới được thiực hiện các quyền biểu diễn ca khúc đó hoặc cho một người nào đó mà anh ta cảm thấy nếu người này hát thì sẽ hay hơn.... điều đó hoàn toàn thuộc về ca sỹ A nhưng mình cũng lưu ý là mọi hành vi này phaỉ trên cơ sở tôn trọng quyền tác giả. còn cậu cậu thấy bài hát đó với giọng hát của cậu nó cũng hay, cậu cũng có thể hát nó như ca sỹ A hát nhưng chẳng ai bảo hộ cho cậu như ca sỹ A được bảo hộ cả. hành vi của cậu còn là vi phạm nữa cơ nếu cậu hát bài hát mà ngta mua độc quyền rùi để in đĩa bán.... đó là bảo vệ sự độc quyền. - t nhấn mạnh rằng người ta không đặt ra việc xem xét nội dung quyền chiếm hữu đối với tài sản trí tuệ như một quyền năng độc lập như trong bộ luật dân sự VN. và thứ 2 nữa là quyền chiếm hữu này trong luật sở hữu trí tuệ người ta xem nó như một tình trạng thực tế ,nó được gắn liến với quyền sử dụng như vấn đề mà pháp luật nhiều nước trên thế giới quy định về quyền sở hữu. - Cơ sở khập khiễng này là xuất phát từ việc Bộ luật dân sự xây dựng theo một tư tưởng quan niệm khác với SHTT, các vấn đề về sở huữ chủ yếu nhấn mạnh vào tái sản là vật. tuy nhiên sau đó , đặc biệt là khi đất nước ta tham gia hội nhập với các nứoc trên thế giói thì vấn đê về sở hữu trí tuệ là vô cũng bức bối và tầm quan trọng của lĩnh vực này khi người ta nhận ra rằng trí tuệ mới là sức sống của xã hội. chia sẽ vói cậu một lời nhận xét như sau “tài sản hữu hình như đất đại, lao động và tiền vốn đã từng là tiêu chuẩn so sánh tình trạng kinh tế , điều đó nay khôn còn đúng nữa . Động lực mới tạo ra sự thịnh vượng trong xã hội đương thời là tài sản dựa trên tri thức”. : “ Luật SHTT của VN được xây dựng trên nền tảng quan niệm của thế giới ,các điều ước, tiêu biểu có sự ảnh hưởng rất lớn đó là là công ước Becno ( Vn đã tham gia ) và HĐ TRIPS ( cái này Vn chưa tham gia, đang hoàn thiện pháp luật để tham gia) tuy nhiên nội dung của nó đã được \việt nam sử dụng tiêu biểu trong hiệp định thưong mại VN Hoa Kì , vì TRIPS được coi là hiệp định toàn vẹn nhất nó là sự hội hợp của tát cả các ĐUQT về SHTT nên đựoc đánh giá rất cao. SHTT VN xây dựng trên nền tảng là sự phù hợp với những cái này, chính vì thế nó không hoàn toàn đồng nhất với những quy định trong luật dấn sự. Cậu có thể xem thêm về quá trình xây dựng luật sở hữu trí tuệ Lấy một ví dụ này cho vui nhé, để minh chứng cho việc không thể kiểm soát được quyền chiếm hưu nếu như coi chiềm hữu là một quyền năng độc lập với quyền sử dụng. Ví dụ cậu có thích một cô gái ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Đêm về ngủ chả ngủ , học chả học lại ra ban công ngắm trăng và tương tư về cô ta. bỗng trong đầu cậu thấy cảnh trăng thanh gió mát hữu tình nên cậu có ý tưởng về lời cho một bài hát sau đó cậu đặt tên bai này là Chuyện tình Giun và Dế. ý tưởng nội dung về bản tình ca này là chuyện một chàng yêu đơn phương một nàng, nhưng ko thể đến với nhau. và thé là cậu thể hiện nó ra giấy, giò phút này thì nó vẫn trong khả năng chiếm hữu của cậu , và bắt đần làm phát sinh quyền tác giả đối với cậu ruù.. tuy nhiên nó vẫn mới chỉ có cậu alf người chiếm hữu thôi. ivì chả ai biết tới Chuyện tình Giun và Dế cả. nhưng cậu ko muốn cái tác phẩm hay như thế bị rơi vào quên lãng ,chỉ là một phút thoáng qua. nên cậu đã việc là đi đăng kí bản quyền cho nó và cậu phải mang lên cơ quan có thẩm quyền đê đang kí và phải để lại một bản. cái bản nhạc thể hiện này này mói là cái mà thông qua đó người ta bảo hộ cho cậu . đựoc bảo hộ rùi coi như đã có công trình đê đời nhìn bản nhạc cậu lại nhớ cô gái đó thế cậu nảy ra ý nghĩ là phải công bố nhạc phẩm này, thế là sau khi công bố lên mạng rất nhìu người đã in bản nhạc này ra và họ cũng chiếm hữu cái sản phẩm này. cúng lới như thế cũng nốt nhạc như thês, cũng vẫn nội dung là chuyên tình của Giun và Dế............nói khác là nó là bản sao tác phẩm của câu. Trong hàng triệu con người có trong tay tác phẩm này, đấy họ đang chíếm hữu nó đấy , ca sỹ X nào đó thấy rằng mình mà hát bài hát này thì thôi rùi, chắc phải thui được nhìu USD lắm đấy. thê nhưng trong hàng van con người đang có cái bản nhạc này nhưng chỉ có bạn Minh Quang học năm 3 tại đại học luật Hà Nội là chủ sở hữu thôi, mmình muốn biểu diễn thì mình phải xin bản quyền từ bạn ấy thôi.ko thì mình vi phạm PL . bạn kiện thì chết..........câu chuyện còn dài lắm hehe Hì ví dụ vui thôi, nhưng mà điều t muốn nói ở đây là quyền chiếm hữu trong SHTT không thể tách ròi như quyền chiếm hữu trong dân sự . biết đâu ít nữa sửa đổi luật dân sự sẽ không còn quyền chiếm hữu là một trong ba quyền năng của CSH để phù hợp với pháp luật thê giới thì sao nhỉ. cái này còn xem nhà làm luật VN sẽ giải quyết như thế nào cho phù hợp có ai có quan điểm gì cùng chia sẻ nhé. thanks à ma lưu ý mọi người chuyện chỉ mang tính chất minh họa thui ná. háhá |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#8
|
|||
|
|||
|
Thế rốt cuộc quan điểm của cậu là quyền sở hữu trí tuệ có chiếm hữu được hay không đây, bên trên thì nói không chiếm hữu được; bên dưới thì bảo là ko tách rời khỏi như quyền chiếm hữu dân sự, tức là vẫn chiếm hữu được !? Đối với quyền sở hữu trí tuệ, quyền chiếm hữu không tách rời khỏi chủ sở hữu là đúng rồi, tớ có bảo sai đâu, vì PL chỉ cho phép chuyển nhượng quyền sở hữu hoặc quyền sử dụng quyền tác giả, hoặc quyền liên quan. @ Ví dụ hay đấy. |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
|
#9
|
|||
|
|||
|
t bảo là không đặt ra vấn đề chiếm hữu như một quyền trong nội dung của sở hưũ như trong luật dân sự quy định. không thể soi chiếu nó dưới ánh hào quang của BLDS VN được .
câu hỏi của bạn ấy xuất phát từ việc là BLDS quy định như thế. quyền sở hữu trí tuệ cũng là một quyền tài sản. vậy việc chiếm hữu nó thực hiện kiểu gì. nghĩa là họ đang xem quyền chiếm hữu trong trí tuệ là 1 quyền năng độc lập với 2 quyền còn lại. hè, ví dụ thế mới sinh động. hì. tiện thể promotion luôn cho cậu còn gì. thế đã có đứa nào pm làm quen chưa? hì hì. mà đính chính 1 điều là quyền tác giả của cậu được phát sinh ngay khi cậu vẽ cái bài hát giun dế ra giấy nhé. nó phát sinh từ thời điểm này rùi. hihì. mọi người quan tâm thông cảm chỗ này nhé __________________________ vấn đề chiếm hữu trong SHTT không phải đầy đủ như quy định trong luật dân sự. cậu xem câu hỏi của người ta đi, người ta đang soi chiếu nó với luật dân sự với 3 quyền năng cuả chủ sở hữu là chiếm hữu. sử dụng. định đoạt. còn ý tớ là t bảo không đặt ra quyền chiếm hữu trong SHTT như dân sự đựoc mà. còn ý của cậu là cậu bảo người tác giả chiếm hữu nội dung đó, thế t mới bảo là có biết bao người đang cũng xó thể chiếm hữu cái đó đấy chứ. thế thì làm sao mà có thể căn cứ vào cái này mà bảo vệ quyền chiếm hữu của họ được. thế nên hành vi chiếm hữu của họ chỉ được xem nhu một tình trạng thôi, nó phải đi cùng quyền sử dụng, định đoạt thì mới được bảo vệ. ok . chấm dứt vụ này nhé. hì |
![]() |
![]() |
| CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
![]() |
| Công cụ bài viết | |
| Kiểu hiển thị | |
|
|
| Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 05:14 PM |



