#1
|
|||
|
|||
Giết nhầm một người đã chết có phạm tội giết người không?
và B vốn có mâu thuẫn gay gắt. Một hôm A đi nhậu về khuya, thấy B đang đắp chăn nằm trước hiên nhà. A nãy sinh ý định giết B nên A đã đi lấy con dao đâm vào người B. Sau đó A về nhà ngủ. Sáng hôm sau,mọi người phát hiện B đã chết. Tuy nhiên theo kết quả Giám định pháp y thì B đã chết trước đó do bị tai biến chứ không phải chết do bị đâm. Hỏi trong trường hợp này A có phạm tội gì không? |
#2
|
|||
|
|||
Theo quan điểm của tôi, thì A vẫn phạm tội giết người, vì mục đích ban đầu của A là giết B, với động cơ là trả thù, vì giữa A và B đã phát sinh mâu thuận gay gắt. Và A đã chuẩn bị công cụ phạm tội đó là con dao và thực tế A cũng đã thực hiện hành vi phạm tội của mình là dùng dao đâm vào người của B, việc B chết trước đó thì A hoàn toàn không biết, tức là việc B chết nằm ngoài dự định của A.Vì vậy A vẫn phải chịu TNHS về hành vi giết người của mình. |
#4
|
|||
|
|||
theo tôi, trong tình huống này cần phải căn cứ vào ý thức chủ quan của A, chứ không thể căn cứ vào việc B chết trước hay sau khi A có hành vi dùng dao đâm B. Rõ ràng, trong ý thức chủ quan thực hiện hành vi đó là để giết B, A nhận thấy rằng B đang ngủ trong chăn, đó là điều kiện thuận lợi để A thực hiện hành vi, việc A đi nhậu về có bị say hay không thì đó không phải là vấn đề quan trọng, bởi trước khi uống rượu, A buộc phải ý thức được rằng nếu mình say thì mình sẽ không làm chủ được hành vi, từ đó có thể làm ảnh hưởng tới người khác. Sau khi đâm B, A đã bỏ về đi ngủ, qua đó cho thấy A bỏ mạc nạn nhân. Từ đó có thể khẳng định, A có thể bị truy cứu về tội giết người với lỗi cố ý gián tiếp |
#5
|
|||
|
|||
Theo quan điểm của mình thì cho rằng, không thể truy cứu A tội giết người được. Bởi vì, một trong những yếu tố để cấu thành tội phạm đó là khách thể của tội phạm, mà lúc này B đã chết rồi, nghĩa là khách thể không còn, thì làm sao có đủ yếu tố cấu thành tội giết người được. Giết một người đã chết, mình chưa bao giờ nghe thấy điều này. Mong các bạn đóng góp thêm ý kiến.
Thân |
#6
|
|||
|
|||
A không thể phạm tội giết người bởi vì theo quy định tại điều 93 BỘ luật Hình sự giết người là hành vi cố ý tước đoạt sinh mạng của người khác trái pháp luật nghĩa là người thực hiên hành vi phạm tội phải tước đoạt sinh mạng của một người đang sống. Mặt khác không có mối quan hệ nhân quả giữa hành vi của A với cái chết của B do đó không đủ yếu tố cấu thành tội phạm giết người. |
#7
|
|||
|
|||
Rõ ràng trong ý chí của A đã xác định rõ mục đích là giết người ( giết B), lúc này căn cứ vào ý chí của A để xem xét. Mặt khác nếu giả sử lúc này B còn sống thì hành vi đó của A là hành vi gì?? tất nhiên là giết người, do đó ko chỉ vì việc B đã chết trước đó mà ko quy trách nhiệm cho A được vì thực tế trong đầu A là quyết tâm giết B( A tưởng B đang ngủ bình thường, nghĩa là ý chí của A nghĩ B còn sống), nên A vẫn phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình.
|
#8
|
|||
|
|||
A vẫn phạm tội giết người. đây là một dạng của sai lầm pháp luật |
#9
|
|||
|
|||
Mình nghĩ nếu suy nghĩ theo kiểu ý chí A nghĩ B còn sống để làm căn cứ buộc tội A thì có vẻ không thuyết phục lắm, vì vật chất tồn tại bên ngoài ý thức của con người, dù A có nghĩ hay không nghĩ, biết hay không biết thì B cũng vẫn đã chết rồi. Nếu nói như Haru, không lẽ một thèn ăn trộm vào một căn nhà, lấy một két sắt, chưa kịp mở két thì đã bị bắt, nó khai nó nghĩ trong két sắt có 10kg vàng nên lấy, rồi tới lúc mở két ra trong đó chỉ có 2tr VNĐ, không lẽ xử nó với mức tiền 10kg vàng.
Mong các bạn đóng góp thêm ý kiến. Thân. |
#10
|
|||
|
|||
A đã thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội được quy định trong BLHS. Hành vi của A là cố ý, A đủ năng lực TNHS nên phải chịu TNHS do tội phạm mà mình gây ra. Tội phạm của A gây ra như sau: Do có mâu thuẫn với B nên khi thấy B đang đắp chăn nằm trước hiên nhà, A đã lấy dao đâm vào người B, mục đích là giết B rồi sau đó A bỏ mặc nạn nhân về nhà ngủ. Hành vi của A là cố ý tước đoạt mạng sống của B. Tuy nhiên B đã chết trước đó, tức là B chết do không phải là hậu quả hành vi trái pháp luật của A. Tuy nhiên việc B chết trước đó thì A không biết. Hành vi khách quan và chủ quan của A là nhằm giết B, A sử dụng hung khí nguy hiểm đâm B rồi bỏ mặc nên việc B có chết trước đó hay không không quan trọng. Pháp luật được hình thành nhằm mục đích điều chỉnh các quan hệ xã hội và trừng phạt những hành vi nguy hiểm cho xã hội. Nên trường hợp của A là sai lầm về đối tượng cần phải xử lý, vì ý thức chủ quan của A đã hình thành viêc giết một con người, đó là hành vi nguy hiểm cho xã hội và cần phải bị xử lý. Nếu B không chết trước đó thì A cũng sẽ tìm B để giết nên đây là điều pháp luật phải điều chỉnh. Trường hợp này A đã phạm tội giết người theo điều 93 BLHS!! |
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:49 PM |