#1
|
|||
|
|||
Hỏi về việc khởi tố tội cướp tài sản của cơ quan có thẩm quyền
Kính thưa Quý Bạn đọc trên diễn đàn diendanphapluat.vn! Họ tên tôi là: Nguyễn Thị Lành, sinh năm 1971. Hiện đang thường trú tại thôn Đạo Thượng, xã Tân Hưng, huyện Sóc Sơn, thành phố Hà Nội. Điện thoại: 04.22469996 Thưa Quý Bạn đọc trên diễn đàn, chúng tôi hiểu rằng có nhiều người hiểu biết xâu sắc về pháp luật. Vụ việc của gia đình tôi dươi đây có liên quan trực tiếp tới chồng tôi-ông Nguyễn Văn Vĩ, hiện đang bị cơ quan điều tra công an huyện Sóc Sơn khởi tố và tạm giam về tội cướp tài sản. Để hiểu hiểu tình tiết về vụ việc, tôi trình bày tình tiết dẫn đến vụ việc ngày 27 tháng 6 năm 2009 của chồng tôi dưới đây. Tôi xin cam đoan những thông tin được nêu ra dưới đây là hoàn toàn có thật và tôi xin chịu trách nhiệm trước pháp luật về những thông tin được nêu. Tháng 04 năm 2009, gia đình tôi có mua và nuôi 1000(một nghìn) con vịt. Trong quá trình chăn nuôi bị chết mất 74(bảy mươi bốn) con. Nhà tôi thường chăn thả ở hồ và cánh đồng làng giáp với cánh đồng thôn An Lạc, xã Trung Giã, huyện Sóc Sơn. Thời gian đó, ở thôn An Lạc, xã Trung Giã huyện Sóc Sơn có một đàn vịt của Ông Nguyễn Văn Thành nuôi sau nhà tôi ít ngày thường chăn thả ở đồng làng An Lạc giáp với đồng làng tôi. Ngày 08 tháng 06 năm 2009 đàn vịt nhà tôi bị xổng ra đồng từ rất sớm, khi gia đình biết và ra đuổi vịt về thấy có ít vịt nên đã đếm thì thiếu mất 340( ba trăm bốn mươi) con. Sau đó gia đình tôi đã đi tìm và dò hỏi các làng lân cận mấy ngày liền nhưng không thấy. Đến ngày 12 tháng 06 năm 2009, gia đình tôi đã trình báo với cơ quan công an xã Tân Hưng, huyện Sóc Sơn và làm đơn trình báo trạm công an Nỷ xã Trung Giã, huyện Sóc Sơn. Việc trình báo đó đã được cơ quan công an nói trên xác nhận. Cũng ngày 12 tháng 06 năm 2009 gia đình tôi tiếp tục đi tìm vịt thì được bà con người thôn An Lạc, xã Trung Giã, huyện Sóc Sơn báo cho biết: Trước đó mấy hôm thấy ông Nguyễn Văn Thành, thường trú tại thôn An Lạc, xã Trung Giã đuổi một đàn vịt từ đồng về nhà từ sáng sớm, có người hỏi sao đuổi vịt về sớm vậy ông Thành nói: “ Đuổi về sớm còn đi gieo mạ”. Nhận được nguồn tin đó gia đình tôi đến nhà ông Thành nói chuyện rồi hỏi xin lại đàn vịt bị mất nhưng ông Thành nói: “Không, đàn vịt nhà tôi” và không trả lại, ông Vĩ chồng tôi phải về. Đến ngày hôm sau, 13 tháng 06 năm 2009, gia đình tôi lại đến nhà ông Thành tiếp tục xin vịt và nói với ông Thành có người nhìn thấy ông Thành lùa đàn vịt của nhà tôi về nhà ông ấy, mãi sau đó, ông Thành mới nhận và chịu trả cho gia đình tôi 213( hai trăm mười ba) con vịt, còn lại 127(Một trăm hai mươi bảy) con ông Thành không trả và nói: “Chỉ có thế thôi”. Ngày hôm đó, gia đình tôi có 5(năm) người đến nhà ông Thành xin vịt để đếm vịt và đuổi về nhà. Sau khi đòi được 213(hai mười ba) con vịt, anh em gia đình tôi tiếp tục đòi 127(một trăm hai mươi bảy) con vịt còn lại nên hai bên lời qua tiếng lại gay gắt dẫn đến xô xát. Phía gia đình ông Thành dùng dao, gậy quây đánh người nhà tôi làm cho 03(ba) người bị đau trong, đó có 02(hai) người bị thương vào tay và 01(một) người bị vào vai, trước tình hình đó ông Vĩ chồng tôi đã gọi điện báo 113 và trạm công an Nỷ đề nghị được trợ giúp và giải cứu. Tuy vậy 113 không về và chỉ sau khi trạm công an Nỷ cho hai cán bộ chiến sỹ về tên là Cường và Nam thì vụ việc mới được giải toả, nhưng ông Thành vẫn không trả hết 127(một trăm hai mươi bảy) con vịt còn lại của nhà tôi. Trong những ngày đó tâm lý cả gia đình tôi đều xót xa của, vay mượn và tập trung vốn liếng vào nuôi đàn vịt đã đến ngày sắp thu hoạch mà bị càn mất và còn hơn một trăm con lúc đó giá trị tới chục triệu đồng. Cho đến khoảng 8 giờ sáng ngày 27 tháng 06 năm 2009 ông Vĩ nhà tôi là cho đàn vịt ra cánh đồng làng vẫn thường chăn thả để chăn, bên đồng làng An Lạc ông Thành cũng cho vịt ra chăn. Thế rồi chồng tôi lại đến chỗ ông Thành tiếp tục nói chuyện và xin lại 127 con vịt còn lại ông Thành chưa trả hết nhưng ông Thành dứt khoát không trả. Ông Vĩ chồng tôi chỉ định đòi lại số vịt ông Thành còn trả thiếu nên đã lội xuống lùa vịt và mới được 60 con thì bị ông Thành vu cho là cướp vịt của ông ấy và đã dùng gậy đánh chồng tôi bị đau. Một mặt vừa bị mất của, lại bị tấn công trước, bị vu cho ăn cướp nên chồng tôi tự vệ và đánh trả lại đã gây thương tích cho ông Nguyễn Văn Thành sau đó ông Thành đã báo với trạm công an Nỷ. Kính thưa quý Bạn đọc trên diễn đàn Gia đình tôi từ mấy đời ông cha đến nay chưa bao giờ có hành vi trộm cắp, cướp giật và đều làm ăn lương thiện, sống tại cộng đồng mọi người đều biết. Đến nay chỉ vì mất của, định đòi lại vịt thì bị vu cho là ăn cướp và bị cơ quan công an bắt giam. Gia đình tôi đã trình báo từ ngày 13 tháng 06 năm 2009, sau nửa tháng cơ quan công an không hề báo cho biết là có điều tra giúp hay không nên nhà tôi phải tự đòi và đã xảy ra vụ việc đó. Hơn thế, chồng tôi bị bắt giam từ ngày 27 tháng 06 năm 2009 nhưng khi bắt chồng tôi, bản thân tôi không hề được hay biết và sau đó cũng không hề nhận được bất cứ giấy tờ nào về việc bắt chồng tôi, cho đến ngày 13 tháng 08 năm 2009 khi tôi mang đơn gửi công an huyện Sóc Sơn đề nghị điều tra vụ việc của chồng tôi thì mới được cơ quan công an đưa cho tờ giấy thông báo về việc khởi tố chồng tôi. Hướng giải quyết của gia đình Trước tình huống như trên các thành viên trong gia đình vốn không hiểu biết xâu sắc về pháp luật điều có những nhận định rất khác nhau, và có phần đơn giản hơn so với quyết định khởi tố của cơ quan điều tra. 1. Gia đình chúng tôi lúc đầu chỉ nhận định chồng tôi sẽ bị áp vào khung án đánh người gây thương tích mà không lường được vấn đề là bị khởi tố vì tội cướp tài sản. Vì sự việc có nguồn gốc như tôi đã trình bày trên: gia đình tôi bị mất vịt do người ta không trả hết chồng tôi đã đi đòi lại số vịt còn thiếu. 2. Mọi người trong gia đình đang tranh luận và không tìm ra được lời giải là nên bồi thường cho phía bên kia trước khi ra toà hay bồi thường sau. Theo gia đình tôi được biết viết thương do chồng tôi gây ra cho nạn nhân vào tay trái có mức độ thương tật khoảng trên 11%. Sau khi ở viện về phía gia đình đã sang xin hoà giải và mức đền bù bên phía nạn nhân đòi là 40 triệu đồng, mức này quá với khả năng kinh tế của gia đình. Trước tình huống băn khoăn trên gia đình có tham khảo ý kiến của một số người đã gơi ý: - Vụ việc của chồng tôi sẽ phải đưa ra toà, việc bồi thường gia đình tôi vẫn phải bồi thường. Vì vậy, không nên bồi thường trước mà vẫn giữ việc hoà giải giữa hai gia đình. - Vì vụ việc xuất phát từ việc gia đình tôi mất vịt chưa được trả hết, hơn thế trước khi xảy ra sự việc ngày 27 tháng 06 năm 2009 gia đình đã làm đơn trình báo với các cơ quan công an địa phương trước khoảng 2 tuần. Do đó, có ý kiến gợi ý gia đình tôi làm đơn đề nghị yêu cầu cơ quan công an điều tra xác minh lại vụ việc. 3. Công việc xủ lý đến hiện tại của gia đình là sang hoà giải với phía gia đình nạn nhân nhưng vì chưa có tiền đền bù nên tạm hoãn việc đền bù. Theo ý kiến nêu trên gia đình cũng đã làm đơn yêu cầu cơ quan công an huyện Sóc Sơn thành phố Hà Nội điều tra xác minh lại vụ việc. Thưa Bạn đọc trên diễn đàn, trên đây là những tình tiết của vụ việc của chồng tôi, chúng tôi vốn hiểu biết hạn chế về luật pháp. Sự việc của chồng tôi đã làm cho cả gia đình như mối tơ vò không có phương hướng giải quyết rõ răng. Chúng tôi hiểu rằng nhiều người trong các bạn là những người có kiến thức và kinh nghiệm trong lĩnh vực luật pháp. Do vậy với tình huống của chồng tôi xin mong tư vấn cho ý kiến: 1. Việc khởi tố chồng tôi về tội cướp tài sản đã đúng chưa? 2. Việc gia đình gửi đơn yêu cầu cơ quan điều tra xác minh lại vụ việc có hợp lý không? 3. Xin Bạn đọc trên diễn đàn tư vấn giúp gia đình tôi nên thực hiện bồi thường trước khi ra toà hay sau khi có quyết định của toà. 4. Xin các bạn đọc tư vấn đường đi nước bước để giải quyết vụ việc của chồng tôi được tối ưu nhất. Chúng tôi hiểu rằng lời tư vấn từ phía b ạn đọc sẽ rất bổ ích. Do vậy, thay mặt gia đình tôi xin chân trọng cảm ơn tới quý Bạn đọc trên diễn đàn và rất mong nhận được sự những thông tin phản hồi âm từ phía Bạn đọc trên diễn đàn. |
#2
|
|||
|
|||
Chào cô, cho phép xưng hô như vậy vì em sinh 1989. em có nghiêm cứu về luật nhưng dưới cấp độ 1 sinh viên, em chỉ xin phép có ý kiến về phần tội danh, những phần khác chắc chắn có những anh chị và thành viên khác nghiêm cứu sâu hơn trong diễn đàn tư vấn. Điều 133. Tội cướp tài sản 1. Người nào dùng vũ lực, đe doạ dùng vũ lực ngay tức khắc hoặc có hành vi khác làm cho người bị tấn công lâm vào tình trạng không thể chống cự được nhằm chiếm đoạt tài sản, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười năm. Trong tình huống cô nêu có thể thấy chông cô xảy ra sự xô xác với ông thành sau khi chồng cô tự ý xuống lùa 60 con vịt, như vậy thì không có căn cứ nào để cấu thành tội cướp tài sản theo điều 133_BLHS, chông cô không hề có 1 hành vi nào mang tính chất như điều luật mô tả. Việc ông Thành hô hoán là " cướp" chỉ là phản ứng thường thấy của những người cho là mình bị lấy tài sản. vấn đề bầy vịt. Điều 243. Xác lập quyền sở hữu đối với gia cầm bị thất lạc Trong trường hợp gia cầm của một người bị thất lạc, mà người khác bắt được thì người bắt được phải thông báo công khai để chủ sở hữu gia cầm biết mà nhận lại. Chủ sở hữu nhận lại gia cầm bị thất lạc phải thanh toán tiền công nuôi giữ và các chi phí khác cho người bắt được. Sau một tháng, kể từ ngày thông báo công khai mà không có người đến nhận thì gia cầm đó thuộc sở hữu của người bắt được. Trong thời gian nuôi giữ gia cầm bị thất lạc, người bắt được gia cầm được hưởng hoa lợi do gia cầm sinh ra và phải bồi thường thiệt hại nếu có lỗi cố ý làm chết gia cầm. Điều 188. Quyền chiếm hữu gia súc, gia cầm, vật nuôi dưới nước bị thất lạc Người phát hiện và giữ gia súc, gia cầm, vật nuôi dưới nước bị thất lạc phải thông báo hoặc trả lại ngay cho chủ sở hữu; nếu chưa xác định được chủ sở hữu thì được chiếm hữu tài sản đó từ thời điểm phát hiện đến thời điểm trả lại cho chủ sở hữu. trong trường hợp này ông Thành đã trả lại 1 phần số vít, số còn lại 127 con không trả. Vấn đề ở đây là ông Thành có thừa nhận 127 con kia là vịt của nhà cô hay không? nếu ông Thành không thừa nhận có giữ 127 con vịt của cô thì gia đình cô cần phải chứng minh được 127 con vịt mà ông Thành có giữ là của nhà cô, khi đó sẽ yêu cầu cơ quan có thẩm quyền buộc ông ta trả vịt theo 2 điều luật trên. Trong trường hợp ông Thành cho rằng đã giữ vịt của nhà cô, vì tình làng xóm trả cho cô 213 con lá quá lắm rồi, thừa nhận 127 con còn lại của nhà cô nhưng không trả thì cơ quan có thẩm quyền cũng sẽ buộc ông ta phải trả, tất nhiên là cô phải thanh toán phần chi phí những ngày vịt ở nhà ông ta. Nhưng dù thế nào thì việc chồng cô tự ý xuống lùa vịt là hơi nóng vội vì trả hay không trả nếu không thỏa thuận dc thì 2 bên phải nhớ tới chính quyền. Trên đây là ý kiến của em, chưa đủ cắn cứ truy tố chồng cô về tội cướp tài sản, mong gia đình bình tĩnh. |
#3
|
|||
|
|||
Chào chị
Với hoạt động của Luật sư, tôi chưa bàn tới hành vi của ông Vĩ (chồng chị) như thế nào, tỉ lệ thương tật của ông Thành ra sao vì tất cả vẫn chỉ dừng lại ở quan điểm của gia đình. Ở đây chỉ xin trả lời các câu hỏi của chị như sau: 1. Việc khởi tố của cơ quan công an Ngay khi có dấu hiệu tội phạm, cơ quan công an sẽ ra quyết định khởi tố vụ án. Sau thời gian điều tra nếu có căn cứ xác định tội phạm đã khởi tố không đúng với hành vi phạm tội xảy ra hoặc còn có tội phạm khác thì Cơ quan điều tra, Viện kiểm sát ra quyết định thay đổi hoặc bổ sung quyết định khởi tố vụ án hình sự. Trường hợp đã khởi tố chồng chị về tội cướp tài sản mà điều tra thấy không có dấu hiệu này thì CQĐT sẽ thay đổi quyết định khởi tố vụ án. Do vậy trong thời điểm này CQĐT có thể ra quyết định khởi tố bị can về tội Cướp tài sản 2. Việc gia đình gửi đơn yêu cầu cơ quan điều tra xác minh lại vụ việc có hợp lý không? Việc điều tra, xác minh là của cơ quan công an, bị can, gia đình chỉ có thể đưa ra các chứng cứ chứng minh hành vi của mình là phạm tội hay không phạm tội. Do vậy trong giai đoạn này nếu gia đình gửi đơn yêu cầu điều tra xác minh lại thì cũng chỉ là một tình tiết để cơ quan điều tra xem xét. Không phải là để chứng minh không phạm tội 3. Việc bồi thường trước khi có cáo trạng của VKS là việc nên làm, đây là sự chia sẻ với gia đình người bị hại chăm sóc sức khỏe, thuốc thang… Qua việc bồi thường này có thể đề nghị gia đình bị hại làm đơn đề nghị miễn truy tố. Tòa sẽ căn cứ vào các tình tiết này đê có căn cứ giảm nhẹ hình phạt 4. Đường đi nước bước Điều này hoàn toàn phụ thuộc vào gia đình chị Nguyên nhân sâu xa của vụ việc là do gia đình bạn bức xúc vì mất vịt, nghi ông Thành là người chiếm giữ. Việc này chỉ là sự nghi ngờ và gia đình đã báo công an là hoàn toàn chính xác. Tuy nhiên mọi hành vi vi phạm pháp luật đều phải có chứng cứ, chứng minh rõ ràng và việc đó thuộc trách nhiệm của cơ quan công an. Do đó, việc tự ý tới bắt vịt của nhà ông Thành, gây thương tích là hành vi vi phạm pháp luật và không ai công nhận điều đó cả. Hiện nay đang trong giai đoạn điều tra, gia đình không thể thăm gặp ông Vĩ được nên gia đình có thể mời Luật sư bào chữa, từ đó luật sư sẽ có thể tiếp xúc, gặp gỡ, trao đổi các thông tin bên ngoài thì sẽ có lợi hơn nhiều bởi lời khai, mức độ, tính chất vụ việc sẽ đảm bảo không bị oan, bất lợi Chúc chị có sự lựa chọn sáng suốt Trân trọng Luật sư Lê Văn Thành |
#4
|
|||
|
|||
Theo tôi. Cơ quan điều tra khởi tố chồng chị về tộ cướp tài sản là đúng. Bởi vì gia đình chị vẫn chưa chứng minh được 100% là 127 con vịt của chị bị mất là ở nhà ông Thành. Thứ hai, chị càng ko chứng minh được 60 con vịt mà chồng chị lùa của ông Thành ở ngoài đồng là của gia đình chị. Chị nên có văn bản gửi cơ quan điều tra để xác minh lại sự việc mất vịt. Việc gia đình chị bồi thường cho gia đình bị hại là cần thiết, vì đó là tình tiết giảm nhẹ, thời điểm bồi thường thì trước khi mở phiên tòa xét xử thì vẫn được coi là bồi thường thiệt hại. Nhưng theo tôi chị nên bồi thường sớm thì tốt hơn. CÒn việc bồi thường bao nhiêu thì gia đình chị nên sang xin lỗi bên kia và có sự thỏa thuận mới, sau khi bồi thường xong chị nhờ gia đình bị hại viết đơn xin bãi nãi, để có thể coi đó là tình tiết giảm nhẹ. Chúc chị thành công! |
#5
|
|||
|
|||
Xin cảm ơn anh đã đọc và đưa ra lời khuyên cho gia đình
|
#6
|
|||
|
|||
Chân thành cảm ơn anh đã đọc và đưa ra lời khuyên bổ ích cho gia đình. Một lần nữa tôi xin chân thành cảm ơn! |
#7
|
|||
|
|||
Xin chân thành cảm ơn anh đã giành thời gian đọc và đưa ra ý kiến tư vấn cho gia đình. Một lần nữa xin chân thành cảm ơn.
|
#8
|
|||
|
|||
Chào cô, với khả năng của em thì em xin có ý kiến như thế này, thật ra nếu nhìn nhận từ những hành vi khách quan ban đầu của chống cô thì cô quan công an ra quyết định định tội cướp là có cơ sở, như anh Tuấn Anh đã nêu, tuy nhiên đó chưa phải lè kết luận cuối cùng và thật sự trong tình huống đó em nghĩ vẫn có thể " cứu vãn " được. Em không biết khi ẩu đã chấm dứt chống cô có lấy vịt đi hay không. TH1 : Chống cô sau đó không lùa vit ( nghi ngờ của nhà mình) về. trong trường hợp đó, sau cùng thì chông cô đã không chiếm đoạt tài sản, và khi đó sẽ có cơ sở để cho rằng hành vi dùng vũ lực của chống cô với ông Thành là k vì ý đồ chiếm giữ số vịt kia, từ đó bước đầu có thể loại trừ tội cướp tài sản. Khi đó tùy theo hoàn cảnh cụ thể mà có thể xem xét tội cố ý gây thương tích : Điều 104. Tội cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khoẻ của người khác 1. Người nào cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác mà tỷ lệ thương tật từ 11% đến 30% hoặc dưới 11% nhưng thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến ba năm: a) Dùng hung khí nguy hiểm hoặc dùng thủ đoạn gây nguy hại cho nhiều người; b) Gây cố tật nhẹ cho nạn nhân; c) Phạm tội nhiều lần đối với cùng một người hoặc đối với nhiều người; d) Đối với trẻ em, phụ nữ đang có thai, người già yếu, ốm đau hoặc người khác không có khả năng tự vệ; đ) Đối với ông, bà, cha, mẹ, người nuôi dưỡng, thầy giáo, cô giáo của mình; e) Có tổ chức; g) Trong thời gian đang bị tạm giữ, tạm giam hoặc đang bị áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục; h) Thuê gây thương tích hoặc gây thương tích thuê; i) Có tính chất côn đồ hoặc tái phạm nguy hiểm; k) Để cản trở người thi hành công vụ hoặc vì lý do công vụ của nạn nhân. 2. Phạm tội gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác mà tỷ lệ thương tật từ 31% đến 60% hoặc từ 11% đến 30%, nhưng thuộc một trong các trường hợp quy định tại các điểm từ điểm a đến điểm k khoản 1 Điều này, thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm. 3. Phạm tội gây thương tích, gây tổn hại cho sức khỏe của người khác mà tỷ lệ thương tật từ 61% trở lên hoặc dẫn đến chết người hoặc từ 31% đến 60%, nhưng thuộc một trong các trường hợp quy định tại các điểm từ điểm a đến điểm k khoản 1 Điều này, thì bị phạt tù từ năm năm đến mười lăm năm. 4. Phạm tội dẫn đến chết nhiều người hoặc trong trường hợp đặc biệt nghiêm trọng khác, thì bị phạt tù từ mười năm đến hai mươi năm hoặc tù chung thân. Hoặc xem xét theo 1 hướng khác, đó là trong tình huống cụ thể đó, dựa vào chi tiết từng hành vi ẩu đả của 2 bên, chứng minh được ông Thành có hành vi vũ lực với chồng cô nhằm khiến cho chồng cô ngưng_không thể tiếp tục lùa vịt đi, nhưng thực tế hành vi vũ lực của ông ta là vượt quá sự cần thiết, tức là để ngăn chồng cô lùa vịt đi thì không cần tấn công nặng như vậy và sau đó chông cô phản kháng lại, khi đó có thể xem xét tội Điều 106. Tội cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khoẻ của người khác do vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng 1. Người nào cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác mà tỷ lệ thương tật từ 31% trở lên hoặc dẫn đến chết người do vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến một năm. TH2 : nếu sau vụ việc chồng cô có lùa vịt về nhà, thì khá là khó khăn. Vì chồng cô đã chiếm đoạt dc bầy vịt. Em cho rằng Khi đó phải cho thấy việc chồng cô phản kháng lại chỉ vì tự bảo vệ mình trước sự tấn công của ông Thành, chông cô không hề mong muốn tạo ra 1 thương tích nào đáng kể cho ông Thành với ý đồ làm chông ông ta khoông còn khả năng giữ số vịt trên. Điều này phải căn cứ rất nhiều vào từng hành vi vũ lực, hoàn cảnh cụ thể khi đó, thiết nghĩ điều này không hề đơn giản. NẾu dc như vậy thì không cấu thành tội cướp tài sản. Về phần bội thường em cũng đồng tình với ý kiến của Luật sư Lê Văn Thành và anh TuấnAnh Vì tính chất vụ việc khá phức tạp nên em khuyên cô nên tìm đến nhưng tổ chức luật sự, ở đó người ta sẽ có thể bảo vệ quyền lợi gia đình cô tới ức tốt nhất có thể. Trên đây là 1 số ý kiến của em cùng chia sẽ với cô! Chúc cô sức khỏe. |
#9
|
|||
|
|||
Việc mời luật sư hay không có là quyền của chị và phải phù hợp với khả năng kinh tế. Việc này chị phải nói rõ tất cả các tình tiết của vụ án, bởi vì hành vi của chồng chị đã rõ như vậy, thì nếu có thuê luật sư thì cũng chỉ dừng lại ở mức độ xem xét và đề nghị HDXX giảm nhẹ hình phạt thôi. CHúc chị sáng suốt.
|
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:43 AM |