Xem bài viết riêng lẻ

  #2  
Cũ 20-03-2013, 08:34 AM
thanhphatwood thanhphatwood đang online
Junior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 16
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Chào bạn,
1- Gặp lại bạn và biết kết quả vụ án như vậy khiến tôi rất buồn. Nhưng theo tôi nguyên nhân chính dẫn tới kết quả đó là vì bạn ! Đã tham vấn nhiều Luật sư, nhiều diễn đàn và chắc cũng đã tự tìm hiểu Luật rất nhiều về vụ việc của mình, thế nhưng bạn lại quên điều 178 BLTTDS qui định thủ tục yêu cầu phản tố được thực hiện như thủ tục khởi kiện của Nguyên đơn, mà theo khoản 3 điều 171 BLTTDS thì tòa chỉ thụ lý vụ án khi Nguyên đơn nộp cho tòa biên lai nộp tạm ứng án phí. Bạn đã không đóng và không nộp biên lai nộp tạm ứng án phí cho nên tòa không thụ lý, không xem xét yêu cầu phản tố của bạn là đúng pháp luật qui định tại điểm d khoản 1 điều 168 BLTTDS. Nếu tôi không lầm thì trong quá trình trao đổi với bạn trước đây, tôi cũng đã mấy lần đề cập tới vấn đề này mà bạn lại cũng quên mất.

Nếu bạn cho rằng Tòa không thông báo chấp nhận yêu cầu phản tố nên bạn không biết để đóng tạm ứng án phí thì tòa phản biện rằng tòa đã thông báo cho bạn bằng Văn bản trả lời khiếu nại của Chánh án nhưng nhận được thông báo này bạn đã không tới tòa để làm thủ tục tạm ứng án phí như qui định tại khoản 1 điều 171 BLTTDS nên coi như bạn đã rút lại yêu cầu phản tố của mình. Không có điều nào trong BLTTDS qui định tòa phải nhắc nhở đương sự tới tòa làm thủ tục nộp tạm ứng án phí.

2- Khoản 2 điều 5 BLTTDS qui định trong quá trình giải quyết các đương sự có quyền thay đổi yêu cầu của mình, không qui định cụ thể quá trình giải quyết ở cấp tòa nào, cho nên khi vụ việc được tòa phúc thẩm xem xét cũng vẫn nằm trong quá trình giải quyết.Như vậy, việc tòa phúc thẩm xác định lại quan hệ pháp luật đòi tài sản là có căn cứ do Nguyên đơn thay đổi yêu cầu đúng qui định. Cái khác nhau cơ bản giữa tranh chấp đất đai và đòi lại tài sản là tranh chấp đất đai phải truy lại nguồn gốc đất cùng quá trình sử dụng, kê khai, đăng ký của các bên, còn đòi lại tài sản thì chỉ cần xem xét chứng cứ thể hiện ai là chủ sỡ hữu hợp pháp. Không rõ Nguyên đơn tự hiểu điều đó hay có người tư vấn mà đã thay đổi yêu cầu một cách thật khôn khéo, trong khi Bị đơn thì tự đánh mất quyền phản tố của mình trước sự thản nhiên nhưng không trái luật của Tòa.

Tôi đã từng khuyên nhiều bạn rằng dù là người thông minh xuất chúng, là tiến sỹ, thạc sỹ, kỹ sư các ngành khác thì khi có vướng mắc liên quan tới Luật pháp cũng phải thận trọng, đừng thấy khi tiếp cận với Luật cũng hiểu nhanh, thuộc nhanh rồi tự tin mình sẽ tham gia tố tụng tốt. Không có kinh nghiệm tố tụng dân sự lắm người "chết" vì "lổ chân trâu" nhỏ bé, trường hợp của bạn là một ví dụ. Có những giấy tờ về QSDĐ như qui định tại điều 50 Luật đất đai, tức bạn có chứng cứ rất mạnh để yêu cầu thu hồi hủy bỏ GCNQSDĐ đã cấp sai, thế nhưng từ nay bạn đã gần như vĩnh viễn không còn cơ hội để làm điều đó vì bạn nộp đơn sẽ bị từ chối với lý do vụ việc đã giải quyết xong bằng bản án có hiệu lực, còn xin kháng nghị giám đốc thẩm thì kết quả có xác suất còn thấp hơn trúng độc đắc sổ xố kiến thiết ! Nghĩa là từ sơ suất của bạn, người được cấp GCNQSDĐ mà bạn cho là trái pháp luật kia đã được bảo vệ vững chắc lâu dài.
Trân trọng.
Trả lời với trích dẫn